Cao su vẫn là nhất!
CSVN – Trong suy nghĩ của ông Phạm Văn Tuyền – gia đình có ba thế hệ làm công nhân (CN) cao su thì làm CN cao su vẫn là nhất, dù cho giá mủ có đang xuống thấp. Chính vì vậy, trong tám người con của ông thì có đến bảy người làm CN.
Cũng như nhiều gia đình khác, khi thực dân Pháp tuyển mộ phu vào làm tại các đồn điền cao su miền Đông Nam bộ, gia đình ông Phạm Văn Thành và bà Nguyễn Thị Cừu rời vùng quê Hải Dương vào Đồng Nai năm 1937 làm phu công tra. Làm được bốn năm, ông thoát li theo cách mạng, để các con sống với dì ruột của vợ. Theo trí nhớ của ông Phạm Văn Tuyền, con trai ông 18 tuổi cũng vào làm CN cao su, vì ngoài ra cũng chẳng biết làm gì. Ông kể: “Làm CN cao su thời Pháp cực khổ vô cùng, nếu không vừa lòng chủ Pháp thì bị đánh đập, bởi vậy mới có câu chuyện một gốc cao su có một xác người nằm xuống. Suốt ngày chỉ biết đi cạo, lương ngày đó được chủ tính theo ngày”.
Sau giải phóng, ông Tuyền và vợ mình tiếp tục làm CN cao su tại TCT CS Đồng Nai, đến năm 1991 ông nghỉ hưu theo chế độ. Đời cha làm phu cao su, thuở nhỏ chứng kiến cảnh vất vả khi làm thuê làm mướn cho thực dân Pháp, rồi ông cũng có một khoảng thời gian làm CN cho thực dân. Đất nước giải phóng, CN được làm chủ công việc, sản xuất trong khí thế đất nước hòa bình nên ông càng gắn bó hơn với cái nghề này. 8 người con của ông thì đã có đến 7 người nối nghiệp ba mẹ theo nghề này.
Sản xuất trong thời đại mới có nhiều yếu tố thuận lợi hơn, ông luôn luôn động viên các con theo nghề.
Ông kể, “Ngày xưa lúc hai vợ chồng còn làm CN cao su, cứ thi thoảng lại cho con ra lô để con trẻ hiểu thêm về công việc đã nuôi sống cả gia đình. Rồi thì lớn lên bọn chúng yêu thích rồi theo nghề luôn. Mà vợ chồng tôi cũng mừng lắm, đến tuổi nghỉ hưu rồi thì các con cũng ổn định công việc. Trong suy nghĩ của tôi, làm CN thời nay sung sướng gấp nhiều lần thời xưa, lương ăn theo sản phẩm, các chế độ chính sách kịp thời, được cấp trên quan tâm, khen thưởng kịp thời, và không những gia đình tôi mà còn nhiều gia đình khác ở đây thì cao su vẫn là nhất”.
Đến thăm gia đình ông, ông kể cho chúng tôi nghe chuyện làm CN ngày xưa, rồi chúng tôi cũng có dịp gặp gỡ vợ chồng con gái út của ông, chị Phạm Thị Thu Hà, hai vợ chồng anh chị hiện là CN Đội AB, NT Bình Lộc, TCT CS Đồng Nai. Chị đã có hơn 13 năm khoác trên mình màu áo xanh CN cao su. Chị nói: “Yêu nghề này lắm, gia đình tôi có ba đời gắn bó, từ ông bà nội đến ba mẹ và bây giờ là anh chị em chúng tôi. Nhờ cao su mà chúng tôi có cuộc sống như hôm nay, đời sống ổn định, nuôi các con ăn học”.
Giá trị truyền thống được dung dưỡng trong tuổi thơ của chị nên tình yêu ngành yêu nghề cứ lớn lên và bồi đắp theo năm tháng. Khi giờ đây trong tình hình ngành cao su vào giai đoạn khó khăn, nhiều người từ giã để tìm một công việc khác nhưng chị thì không, vẫn một lòng gắn bó: “Tôi chưa hề và sẽ không nghỉ làm CN cao su, dù tiền lương có thấp đến mức nào đi nữa, tôi vẫn sẽ làm cho đến khi nghỉ hưu”.
Bài, ảnh: Quỳnh Mai